Đảm bảo nội dung là mới nhất, chính xác nhất và
tôn trọng bản quyền về nội dung của tác giả.
Hệ thống tự động chuyển về bài viết gốc trong
30
giây.
Nếu bạn muốn ở lại trang này để đọc nội dung do hệ thống thu thập tự động, vui lòng click
Trong những chuyến đi đến vùng cao hẻo lánh, mình bắt đầu gặp gỡ người dân và trẻ em ở đây. Mỗi người là một câu chuyện, một hoàn cảnh khác nhau nhưng đều có điểm chung là hoàn cảnh sống rất khó khăn. Cảm thông sâu sắc với những con người ấy, mình nhen nhóm ý định làm thiện nguyện để giúp đỡ họ. Và rồi sau đó, hành trình của những bước chân xanh bắt đầu. Không chỉ trẻ em vùng cao, mà bất cứ nơi đâu người dân đang cần, người dân gặp khó khăn và thậm chí là những vùng nguy hiểm khi bị ảnh hưởng bởi thiên tai, bão lũ thì những bước chân của các bạn trẻ chúng tôi vẫn có mặt.
Ngay những ngày đầu của trận lụt lịch sử tại Quảng Bình, mình đã có mặt và trên tay là những chiếc áo phao để chuẩn bị cho việc phối hợp cùng lực lượng chức năng tham gia cứu nạn cứu hộ
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Tháng 6.2020, nhóm thiện nguyện "Những bước chân xanh" ra đời. Đây là dự án tập trung giúp đỡ những em nhỏ ở vùng cao. Dự án này đã có sự tham gia của các bạn trẻ có chung tinh thần thiện nguyện , vì cộng đồng, muốn đóng góp sức trẻ để cứu giúp những mảnh đời, hoàn cảnh khó khăn. Mục tiêu chính của nhóm là giúp các em có điều kiện học tập, đến trường thông qua việc xây trường , xây đường, cải tạo thư viện, tặng sách, vở, những bữa cơm trưa tại trường… Ngoài ra, những hoàn cảnh khó khăn gặp biến cố, tai nạn nhưng không thể xoay sở, có thể gây ảnh hưởng lớn đến sức khỏe hoặc tương lai, nhóm cũng sẽ có các định hướng giúp đỡ phù hợp tùy theo mỗi trường hợp.
Những chuyến hàng được tiếp tế từ xa và bằng những chiếc bè tự chế này, tụi mình đã tiếp cận được từng nhà đang bị cô lập ở Quảng Bình ngày ấy mà chưa kịp di dời
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Trong suốt thời gian hoạt động, nhóm luôn nỗ lực hết mình với việc chia sẻ khó khăn với xã hội . Điển hình là việc cứu trợ những nơi cô lập vùng rốn lũ; Chiến dịch "Mùa đông cho em", "Trăm rằm bản cao" ở các vùng Lào Cai Lai Châu Hà Giang , Tây nguyên; chuyến xuyên Việt mang "Tết yêu thương" đến các tỉnh vùng cao; dự án "Con nuôi", "Sức khỏe cho em" ở các tỉnh Tây Nguyên và Hà Giang; Dự án dạy tiếng Anh "Ước mơ xanh" cho các em nhỏ vùng cao ; Dự án hỗ trợ cho các trường hợp mồ côi, đặc biệt khó khăn với dự án "Ước mơ xanh" ...
Đó là cả một chặng đường dài, nhiều khó khăn nhưng Long và cả nhóm chưa bao giờ ngừng nghỉ.
Quảng Bình ngày ấy, những tiếng kêu cứu trong đêm của bà con khiến cho công việc cứu trợ của tụi mình thêm khẩn trương, có những nơi 5 ngày rồi còn chưa tiếp cận và không còn lương thực dự trữ
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Vừa hỗ trợ công tác cứu trợ, mình còn tham gia công tác cứu nạn, sơ tán người dân và các bé đến những nơi an toàn
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Trong chuỗi hành trình đã qua, có lẽ để lại trong tôi nhiều kỷ niệm đáng nhớ nhất là những đợt cả nhóm đi cứu trợ lũ lụt tại khúc ruột miền Trung. Nhớ lần đợt lũ tại Quảng Bình , hơn 15 ngày liền nhóm chúng tôi dầm mình trong mưa lũ, từ sáng cho đến tận đêm khuya, và động viên nhau cố gắng tiếp cận, mang nhu yếu phẩm trao cho người dân miền Trung, mong họ sớm vượt qua cơn hoạn nạn. Nhiều người hỏi tại sao chúng tôi làm không quản ngày đêm, không quản những khó khăn và hiểm nguy trong mưa lũ để cứu trợ người dân? Câu trả lời của chúng tôi đơn giản là vì miền Trung sinh ra chúng tôi sức dài vai rộng, thì chúng tôi trở về gánh vác phụ miền Trung.
Đó là những ngày nước cao kèm theo gió tạo những con sóng mạnh đập liên tục làm sập nhà và ngập tới nóc. Khi chúng tôi tiếp cận, dù nước đã rút bớt gần 2 m nhưng vẫn lút đầu, mọi nơi chỉ di chuyển được bằng thuyền, đặc biệt những vùng sâu phải có cano mới tiếp cận được. Những ngày ấy là những ngày thật sự vất vả đối với tôi và cả nhóm, giữa mênh mông biển nước, sóng vỗ liên hồi, đôi lúc phải nhìn cột điện để làm dấu, chuẩn bị tâm lý thoát thân ở nơi nước xiết.
: Mình và các bạn trong nhóm đang chuyển những chiếc thuyền để chuẩn bị cho việc tiếp tế những nơi cô lập
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Trên những chiếc bè tự chế tiếp cận các vùng bị cô lập
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Đây là khoảnh khắc mình sợ nhất, ngược dòng nước chảy xiết để đến vùng cô lập, lúc đó chiếc thuyền bị tắt máy và đang đợi chiếc thuyền đi trước quay lại để kéo hộ
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Cái lạnh buốt người trong mưa do mất sức, từ sáng cho đến tối, anh em ăn mì gói sống và động viên nhau cố gắng tiếp cận những vùng sâu đang cô lập vì mưa lũ. Có những lúc nước ngập tới cổ, anh em chúng tôi lại bám víu nhau để vượt qua, đi cho đến khi nước chảy xiết quá thì thôi, có khi đói mà mệt quá ăn không nỗi, thiếu ngủ nên mắt cứ lờ đờ nhưng vẫn gắng gượng vì dân đang chờ mình. Cứ vậy đó, cả nhóm động viên nhau cùng chung sức vì miền Trung ruột thịt…
Mỗi chuyến đi đều là những hành trình ý nghĩa đối với Long và bạn bè. Điều ấm áp chính là mình nhìn thấy nụ cười của các em nhỏ, thấy được khát khao đến trường của các em.
Đây là nụ cười đáng nhớ nhất vì đó là năng lượng giúp mình vượt qua cơn sợ hãi để tiếp tục chuyến cứu trợ
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Và hành trình này sẽ còn rất dài, chúng tôi vẫn đi, vẫn dấn thân vào những vùng nguy hiểm bị ảnh hưởng bởi thiên tai, bão lũ… bất cứ nơi đâu người dân cần. Chúng tôi vẫn đi vì nụ cười của những em nhỏ vùng cao và cả những khát khao cần được chắp cánh của các em. Và chúng tôi vẫn đi, những bước chân xanh không bao giờ mỏi vì 2 tiếng đồng bào thiêng liêng.
Đây là khoảnh khắc ám ảnh nhất trong hành trình của mình, không khí tang thương đến xé lòng, các anh bộ đội đang tìm kiếm người mất tích tại Làng Nủ (Lào Cai) sau trận lũ kinh hoàng sau bão. Mình cũng giúp được chút sức nhỏ trong hành trình ra với Làng Nủ là nhận nuôi toàn bộ các bạn trẻ mồ côi do trận sạt lở nghiêm trọng vừa qua
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Mình vượt 200km đường đang bị sạt lở để tiếp cận được vùng cô lập ở tỉnh Quảng Nam, mình cùng người dân phải vận chuyển bằng đường bộ và vượt dòng nước đang chảy xiết này để tiếp tế lương thực cho bà con vùng cô lập
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Đoạn đường mình đi bộ khá vất vả, nước vẫn còn chảy và nhiều nơi có khả năng sạt bất kể lúc nào. Nhưng nghĩ đến bà con đang cần nên tụi mình vẫn dấn thân để tiếp tế lương thực cho bà con càng sớm càng tốt
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Niềm vui được thể hiện ngay trên khuôn mặt của mình và ông Bác (Quảng Nam), khi thấy mình đội mưa để mang hàng cứu trợ đến, ông Bác đã dùng dù để che cho mình. Biết cho đi cũng không đòi hỏi nhận lại, nhưng hạnh phúc đôi khi đến từ những điều đơn giản đó
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Bà cụ cô đơn giữa vùng lũ ở Quảng Nam, bà cảm ơn tụi mình đã mang lương thực đến cho người dân vùng cô lập nơi đây
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Một ngày trời mùa đông lạnh buốt, bé Máy (tỉnh Hà Giang) phụ mẹ lên rẫy hái rau, cỏ nhưng em không có nổi cái áo khoát. Lúc này thời tiết khoảng 3 độ, em đang run rẩy giữa cái lạnh buốt người, mình đến và tặng cho em chiếc áo ấm. Và nụ cười của người mẹ như lời cảm ơn đẹp nhất gởi đến mình.
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Em bé vùng cao ở tỉnh Lào Cai, em phụ mẹ đi làm, trời lạnh, sương phủ kín cả lối đi, nhìn tóc em lấm tấm những hạt sương mà mình cảm thấy xót lòng. Mình lại trò chuyện với em và tặng cho em chiếc áo ấm
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Đôi mắt vô hồn của những đứa trẻ ở vùng cao Lào Cai giữa thời tiết buốt lạnh, em vừa đói vừa run. Chính những ánh mắt như này của các em đã luôn thúc giục đôi chân của mình phải đi và tiếp tục đi đến với các em, mang cho các em những bữa ăn, áo ấm, đôi dép đến trường...
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Tụi mình xuyên đêm để mang những chiếc áo ấm vào những bản làng xa xôi nhất cho các em nhỏ vùng cao tỉnh Lào Cai
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Khi xe không tiếp cận được, tụi mình đã phải chia ra các bao tải để khuân vác những chiếc áo ấm đến cho các em nhỏ ở tỉnh Lào Cai. Tụi mình đi từ trưa đến trời tối mịt mới quay lại nơi xuất phát
ẢNH: TÁC GIẢ CUNG CẤP
Đây là dự án mình tặng cây và hỗ trợ trồng rừng cùng bà con ở vùng cao tỉnh Hà Giang